
Hoa xoan bên thềm cũ
Mưa quá xá. Sáng lâm râm, trưa lai rai chiều lã chã, khuya rào rào...
Kiểu mưa này là mưa thu miền trung, đằng này là Sài Gòn sao mà sầu rũ thế chứ ?
Nghe đâu là có một cơn bão cuối cùng định vô miền nam thăm viếng, làm trời sụt sịt như này, chứ Sài Gòn nắng lâu mưa vội làm gì có chuyện ủ dột.
Xa khỏi Sài Gòn 70km, sáng nay có chút nắng bừng lên, trời mát mẻ. ATM Đi bộ miên man một chặp qua con đường quen. Đã mấy mươi năm ngôi nhà ấy vẫn nguyên vẹn. Vẫn khoảnh sân nhỏ trước nhà, có mấy chậu hoa. Xưa mỗi khi anh về, ghé qua đây em đón anh vào nhà, cười vui và mừng như đón người thân ở xa về.
Mỗi khi anh đi, em nói "đi xa quê đừng buồn nha, mỗi lần về nhớ ghé thăm em là vui rồi".
Thời gian vụt qua, nghe đâu em qua sông hai lần và giờ đang ở một đất nước giá lạnh quanh năm ở bắc âu.
À, trước vườn vẫn còn một cây xoan già. Xưa vào hè cây xoan ra hoa rất đẹp, hoa xoan tím rơi vươn vãi sân nhà.
Hôm nay qua đây, chỉ còn ký ức tràn về cho những mùa xưa.. hoa xoan bên thềm cũ.
Nhà em ở đó cây xoan cũ
Nép bóng vườn xưa ngõ giăng mù
Hôm nay anh về qua lối ấy
Hiu hắt chiều tàn hạt mưa thu
Vườn xưa còn đó cây xoan đó
Bến cũ vẫn đây vắng con đò
Nơi đây xưa rộn đò với bến
Giờ bến cô liêu khắc khoải chờ.
Hôm nay về quê qua sân vắng
Cây xoan nghiêng bóng, bước giùng giằng
Hoa xoan cuối mùa thôi rơi cánh
Còn mãi nơi đây cảm xúc thăng !
ATM
06/11/2016
